Những ngày sắp cưới
“Anh nhớ ngày xưa mới quen, tặng quà gì nàng cũng không lấy, để đến mức anh phải cáu lên mà bảo thẳng nàng rằng: “Đừng từ chối những quà tặng đắt tiền, tình yêu đến rồi đi nhưng hiệu cầm đồ luôn mở 24/24.”
- 01
Đang sống yên ổn, bỗng nhiên lại đám cưới. Chuẩn bị cho đám cưới, anh lên kế hoạch hè này sẽ đạp xe buổi sáng, đi bơi buổi tối, sẽ ăn kiêng để giảm cân... nhưng xem lịch thì hoá ra đã tháng Mười. Nói chung, tất nhiên anh có thể tập yoga, ăn chay... nhưng anh chọn cách sống như trái tim mình muốn.
Người ta bảo thời gian hạnh phúc nhất của đàn ông là trước đám cưới và sau khi li dị. Những ngày sắp cưới, anh lên FaceBook bốt ảnh bốt bài như điên, như thể để tự trấn an cho mình.
Nhiều lúc anh hoảng loạn: “Cần phải làm gì trong tình huống bất ngờ này?”. “Chắc là sẽ đi mua mấy chai vodka rồi sau đó tùy cơ ứng biến…”
Mọi người vào chúc anh và nàng mãi mãi hạnh phúc, anh cãi hạnh phúc chỉ là những khoảng khắc ngắn ngủi mà chúng ta nhớ suốt đời. Cũng may chưa có ai vào chúc là hạnh phúc dài lâu, bởi có ông anh chia sẻ là đã được chúc như thế và thấy là đúng thật, một năm hạnh phúc và sau đó là mấy chục năm dài lâu đằng đẵng.
Anh đã cẩn thận triệu hồi cậu bạn thân nhất của anh (Viện sĩ Viện Hàn lâm, cao 1m80 nặng 80 kg - số đo chuẩn nhỉ) từ Hà Nội vào, dặn là nếu lúc đón dâu nếu anh có đuối sức quá ngất đi thì cậu ấy có trách nhiệm xốc nách dìu anh đi…
Anh cũng đã giao hẹn trước với nàng, sau khi cưới, nếu nàng đối xử không tốt với anh, anh sẽ lên FaceBook kể để mọi người vào like và comment.
Và như con chim đã nằm trong lồng, anh lờ mờ hồi tưởng xem mình đã chui vào lồng như thế nào… Khi cuộc đời có trăm lý do để khóc hãy tìm cho mình ngàn lý do để cười.
Anh nhớ ngày xưa chưa quen nàng, anh là một nỗi cô đơn cô đơn. Ngày 31.12 anh tự hứa với mình là năm mới sẽ tốt hơn. Sáng ngày 1.1 anh tỉnh dậy, trên người không còn mảnh vải che thân, đầu đau như búa bổ…
Anh nhớ ngày xưa chưa quen nàng, anh cô đơn đến nỗi ra ngồi quán bar, cầm sẵn cái bật lửa trong tay, chỉ chờ em nào cầm điếu thuốc hỏi: “Anh ơi có lửa không?” là trả lời cả tràng rằng: “Anh có lửa có thịt có xe có ba cái nhà và tất cả những gì em muốn…”. Ở quán bar, có lần anh tâm sự dài dòng với một em vô tình ngồi cạnh rằng: “Anh nghe nói thiên thần đẹp nhất vừa trốn khỏi Thiên đường... đó có phải là em không?”. Em ấy trả lời rằng: “Anh muốn gì thì nói mẹ nó đi...”. Anh vớt vát hỏi: “Em không quá lãng mạn, đúng không...”.
Anh nhớ lần đầu tiên nhìn thấy nàng, anh đã tự nhủ: “Nàng tuyệt vời quá, mình có thể vì nàng làm hỏng hẳn cả cuộc đời mình…”. Anh đã hỏi nàng: “Hạnh phúc đấy là khi tìm thấy người đang tìm mình. Em có đang tìm anh không?”
Cuộc hò hẹn đầu tiên của anh với nàng là đi café. Cafe là thức uống tuyệt vời... bao đứa trẻ đã được sinh ra sau một lời mời đi café. Cuộc hò hẹn đầu tiên của anh với nàng giống cuộc phỏng vấn tuyển người. Anh nhớ nàng hỏi anh một cách văn vẻ rằng: “Anh có người bạn bốn chân nào không?”. Anh thành thật trả lời rằng: “Anh có tận hai người bạn bốn chân là giường và divan”.
Anh nhớ ngày xưa mới quen, anh kể cho nàng nghe rằng: “Hàng xóm nhà anh rất điên, hai giờ đêm rồi mà cứ gõ thình thình vào tường, may mà lúc ấy anh chưa ngủ đang đàn hát với mấy anh bạn...” - để khoe khéo rằng anh cũng biết đàn biết hát.
Anh nhớ ngày xưa mới quen, tặng quà gì nàng cũng không lấy, để đến mức anh phải cáu lên mà bảo thẳng nàng rằng: “Đừng từ chối những quà tặng đắt tiền, tình yêu đến rồi đi nhưng hiệu cầm đồ luôn mở 24/24.
Anh nhớ ngày xưa mới quen, biết nàng mạng Mộc thích Thủy, nên anh chia sẻ với nàng rằng thích sống bên bờ biển, nhưng cũng thích sống bên bờ sông, thậm chí bờ ao…
Anh nhớ ngày xưa mới quen, nàng hỏi anh: “Anh nhảy đẹp quá, và rất hoang dại. Anh học thầy nào đấy?”. Anh thật thà trả lời: “Thầy John... Jonnie Walker”. Quả thật trong nhà anh lúc nào cũng có mấy quyển sách giáo khoa của thầy, từ quyển đỏ, quyển đen đến quyển vàng, quyển xanh…
Anh nhớ ngày xưa nàng cũng có quen một đại gia, và vốn tự hào về nhan sắc nổi trội hơn của mình, anh đã tỉa tót khuyên bảo nàng rằng: “Em hãy nhớ là con em trông sẽ giống ảnh chứ không giống biệt thự với ô tô của ảnh”.
Những ngày sắp cưới, để giết thời gian, anh và nàng xem phim.
Anh hỏi: “Em có nhớ mình đã cùng xem Hố đen tử thần không?”, nàng bảo: “Phim gì mà có khoai tây đúng không?”, “Không, Hố đen tử thần là phim có ngô. Phim có khoai tây là Trở về từ sao Hỏa…”
Nàng hỏi: “Anh có yêu em không?”, anh đáp: “Có”. Nàng hỏi: “Yêu nhiều không?”, anh đáp: “Nhiều...”. Hàng hỏi: “Thế bây giờ anh thích gì nhất?”, anh đáp: “Một cốc bia lạnh”. Nhiều bạn nói rằng không thể sống thiếu tình yêu. Chắc các bạn chưa nghe nói đến oxy và bia lạnh.
Có người dặn anh: Phải làm sao để đôi tay nàng run lên vì quà tặng, đôi chân nàng run lên vì chuyện ấy và trái tim nàng run lên vì tình yêu... Cứ làm như anh chưa trưởng thành. Anh đã thực sự trưởng thành rồi, ngày xưa anh toàn phải xin tiền bố mẹ chứ bây giờ anh đã vay tiền bố mẹ đàng hoàng.
Có người dặn anh: Phải làm sao để đôi tay nàng run lên vì quà tặng, đôi chân nàng run lên vì chuyện ấy và trái tim nàng run lên vì tình yêu... Cứ làm như anh chưa trưởng thành. Anh đã thực sự trưởng thành rồi, ngày xưa anh toàn phải xin tiền bố mẹ chứ bây giờ anh đã vay tiền bố mẹ đàng hoàng.
Sau đám cưới, cuộc đời có thể bắt đầu lại như trang giấy trắng nhưng anh sợ là thay đổi nét chữ hơi khó…
Trả lời câu hỏi của một tờ báo mạng: “Kế hoạch sau khi cưới của anh là gì?”, anh khảng khái rằng “Kế hoạch sắp tới của anh rất đơn giản: Tiếp tục đánh quái vật, cứu thế giới và thống trị thế giới”. Nhưng giao hẹn luôn là chỉ cứu thế giới đến 10h đêm thôi vì vợ sẽ bắt đi ngủ sớm.
Tóm lại là anh viết chuyện đời thì rất hay mà sống đời thì hình như rất ngu. Bụt đã từng hiện lên bảo: “Cho con chọn một là nhiều tiền hai là trí óc thông minh”... Anh không nhớ là mình đã chọn gì nữa…