ĐÀN ÔNG CHƠI THỂ THAO ⚽️
- 01
Từ ấu thơ, tôi đã sống giữa những người lớn say mê thể thao và các hoạt động thể chất. Bố tôi thời trung học là thủ môn hay nhất Hải Dương, sau này lên Hà Nội, học xong, được phân công về Việt Trì, ông lại vô địch tỉnh Phú Thọ về bóng bàn. Chú ruột, cô ruột tôi chơi bóng bàn ngang ngửa vận động viên chuyên nghiệp. Cô tôi - kỹ sư hoá thực phẩm - năm nay ngoài 70, vẫn chơi bóng đều, nhanh nhẹn, xinh tươi như chưa từng 60.
Anh trai tôi mê bóng đá, chân lúc nào cũng sứt sẹo vì chấn thương, bạn bè ảnh ghé nhà lúc nào cũng trong tình trạng nhễ nhại mồ hôi. Thời vào đại học, tôi cũng bao phen cùng bạn bè leo lên xe bus của trường đi cổ vũ đội tuyển đá giải các trường đại học. Vào Sài gòn, ghi danh học Vĩnh Xuân Quyền, tôi lại có cơ hội ở giữa những huynh đệ biết võ.
Những nơi tôi làm việc cũng vậy. Toà soạn Tạp chí Thế Giới Mới ngày ấy có một phòng chơi bóng bàn trên tầng thượng. Cuối ngày, mấy anh ở tòa soạn khác thường qua chơi rồi kéo nhau đi uống beer ở hẻm gần đấy. Mấy ông ngồi giải lao thì sang đọc báo, bàn chuyện thế sự. Tầng ấy trước nay chỉ toàn các biên tập viên nam giới nên các chàng chả cần ý tứ gì. Từ ngày tôi về đó làm việc, các anh lên chơi bóng bàn phải chuyển từ trang phục bán nude sang áo ba lỗ và short, nhưng tôi lại thấy họ dễ coi hơn hẳn lúc chỉnh tề bên bàn giấy. Tiếng lách cách đập nhả bóng của họ mỗi cuối chiều trở thành âm thanh tươi vui, kéo tôi thoát khỏi đống bản thảo bề bộn.
Những công ty và đối tác mà tôi có cơ hội làm việc sau đó cũng đưa hoạt động thể chất lên hàng ưu tiên. Sếp cũ của tôi có thói quen đến sân golf lúc 4h sáng. 9h sáng ổng lái xe tới công ty trong bộ đồ thể thao nhưng chỉ chưa đầy 1 giờ sau các vấn đề được tháo gỡ ngay tắp lự. Có công ty sáng nào CEO cũng dậy sớm chạy bộ cùng nhân viên, công ty tham gia đầy đủ các giải chạy bộ lớn trên toàn quốc nhưng công ty đó vẫn liên tiếp trúng thầu hàng loạt dự án tầm cỡ. Có công ty lại đủ lớn để tổ chức cả giải bóng đá nội bộ. Khi triết lý bóng đá được vận dụng vào kinh doanh, cả công ty phối hợp nhịp nhàng như một đội bóng bất khả chiến bại.
Nhiều gia đình cùng chơi một môn thể thao và cả gia đình bên cạnh tình thân còn có thêm cả tình đồng đội sẻ chia đam mê, sở thích nên gia đình luôn gắn kết.
Tôi nhận thấy điểm chung của đàn ông chơi các môn thể thao đối kháng là... sự điềm tĩnh và độ lượng. Có lẽ bởi bao nhiêu năng lượng phẫn nộ, họ đã dồn vào các cú sút, đá, đấm vào trái bóng, vào bao cát hay không khí cả rồi.
Điểm chung của đàn ông chơi thể thao không đối kháng là nghị lực, bền bỉ và sự kiên nhẫn tuyệt vời.
Điểm chung nữa là sự tinh tế. Có lẽ bởi môn thể thao nào cũng đòi hỏi sự tập trung rất cao. Thế nên họ phần lớn là ít nói. Mà người ít nói về cơ bản là biết lắng nghe, nghe nhiều, tự khắc sẽ tinh tế thôi.
Thế nên nếu là họa sĩ, tranh của họ đem lại cho tôi cảm giác khoáng đạt, yên bình. Nhạc của họ cũng chẳng mấy khi rơi vào bế tắc, sầu bi. Còn các ngành khác như tài chính, kiểm toán, luật, y khoa, kiến trúc, IT…, cũng thật nhiều tên tuổi đầu ngành là “con nghiện” chạy bộ, leo núi, boxing…
Không cáu bẳn, chẳng nói nhiều, kiên nhẫn, tinh tế và cực kỳ chiều chuộng mẹ, vợ, em gái, bạn gái... là đàn ông say mê thể thao. Thế nên ai đang bi quan về đàn ông thì đừng gặp họ trên mạng xã hội, mà hãy tìm đến nơi họ tập tành, thi đấu.
Nơi tôi sống hiện giờ cũng là một khu chung cư yên ắng bên sông Sài Gòn. Đối lập với vẻ tĩnh lặng bên ngoài, các phòng tập và hồ bơi luôn nhộn nhịp. Tôi để ý thấy những nam nhân thường xuyên lui tới phòng tập, họ đi chuyển nhanh nhẹn trong lối đi chung và thường nhanh tay giữ cửa và chào hàng xóm bằng ánh mắt tươi vui. Đi cùng gia đình, họ bế con, xách đồ cho vợ. Họ đặt con nhỏ lên vai một cách nhẹ nhàng như đặt một chú gấu bông, chân lướt đi như gió chứ không lê gót lệt bệt như mấy nam nhân vất vả vì chiếc bụng quá khổ.
Tôi biết có nhiều đàn ông không thích các hoạt động thể chất và họ có những cách rèn luyện khác. Thế giới rộng lớn này ngày một nhiều lựa chọn cho mỗi chúng ta. Nhưng năng lượng tích cực, tình yêu cuộc sống tỏa ra từ những nam nhân đam mê thể thao thì ai cũng có thể cảm nhận. Đó cũng là một điểm son dễ nhận biết của một cộng đồng dân cư trẻ trung, năng động.